“Ly ly nguyên thượng thảo…” Lạc Ninh tiếp lời: “Câu này em biết, đã học trong sách ngữ văn rồi.”
“Ly ly nguyên thượng thảo.” Lạc Ninh mở đầu, giống như phát hiện ra điều gì thú vị, Hàn Tiếu Tiếu ngay sau đó tiếp tục, đọc: “Nhất tuế nhất khô vinh.” (Một năm một lần héo tàn)
Mục Tuyết Ca nắm lấy tay Nhan Ly như một hành động vô thức, hơi ấm không ngừng truyền ra từ lòng bàn tay đối phương, theo ngón tay truyền đến toàn thân Nhan Ly.
Cô nghe thấy Mục Tuyết Ca dùng giọng nói cực kỳ dịu dàng đọc: “Dã hỏa thiêu bất tận.” (Lửa hoang thiêu không hết)
Tần Hiểu Bạc phát hiện Mục Tuyết Ca đọc xong liền nhìn mình, cậu ta chớp chớp mắt, ngơ ngác tiếp tục: “Xuân phong xuy hựu sinh.” (Gió xuân thổi lại sinh sôi)
Giống như đây chỉ là một màn nối tiếp thơ cổ bình thường nhất, không có dơ bẩn, không có chế nhạo, càng không có nguyền rủa.
Ly trong Ly ly nguyên thượng thảo, không còn là ly biệt, không còn là ghét bỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play