Các cô không phải là người, chỉ là một món hàng mà thôi. Đối xử với hàng hóa thì không cần phải bỏ ra bất kỳ tình cảm nào.
Điểm này do Vu Tiểu Hoa đưa ra cũng khiến Giang Trầm Ý cảm thấy khó xử.
Nhưng cậu rất nhanh đã không còn rối rắm nữa. Cùng lắm thì... đến lúc đó cậu sẽ thay họ thực hiện giao dịch – quên đi tất cả mọi chuyện trong thôn, quên đi những người nhà lạnh lùng vô tình. Bản thân các cô một mình cũng không phải không thể sống sót. Nếu số lượng tương đối nhiều, các cô cũng có thể nương tựa vào nhau mà sưởi ấm.
Nghĩ vậy, Giang Trầm Ý dần dần thả lỏng hơn.
[Cùng lắm thì đi nhờ vả Trương Miểu Miểu và những người khác một chút, xem có đoàn phim nào cần diễn viên quần chúng không, dù sao thì cứ sống sót trước đã rồi tính sau.]
Hiện tại, vấn đề của thôn Vu Mẫn về cơ bản đã được giải quyết, chỉ cần chờ đưa bọn họ ra tòa thẩm vấn và tuyên án là được.
Giang Trầm Ý trình bày tình hình của Hoắc Vân Khê với Đội trưởng Diêu, đối phương tỏ vẻ đó chỉ là chuyện nhỏ, liền chụp ảnh cho Hoắc Vân Khê ngay tại chỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play