(Chương này được dịch trong cơn buồn + buồn ngủ --> Chất lượng câu cú không được tốt lắm, mong quý đọc giả thông cảm)
“Có người đến!” Tôi giật nảy mình, mồ hôi lạnh thấm ướt cả người, đâu còn thời gian mà ngăn chặn hành vi phát cuồng của cô gái này nữa, bèn nấp vào sát bức tường sau lưng cánh cửa.
Chìa cắm vào ổ khóa, bánh răng chuyển động, cánh cửa sắt bị ai đó đẩy ra.
Giữa những tiếng kẽo kẹt vang lên liên tục, tôi hồi hộp tột độ. Mồ hôi từ lòng bàn tay dung hòa với nước bẩn khiến miệng vết thương vô cùng đau rát. Thế nhưng tôi không hề để ý, hướng mọi sự tập trung vào cánh cửa sắt đang mở ra chầm chậm.
“Mình chỉ có đúng một cơ hội duy nhất!”
Tôi gồng hết cơ bắp cả người, quỳ một chân, hạ thấp trọng tâm.
Cửa mở ra khoảng 10 centimet, nhưng người bên ngoài đứng đó thật lâu, không chịu đi vào.
“Mình bị phát hiện ư? Bọn chúng biết mình trong đây à?” Từng giả thuyết xuất hiện, tung bay trong não tôi. Tôi cố gắng kiềm chế lại, bỏ đi ý nghĩ xông thẳng ra ngoài lúc này.
Cánh cửa đang rộng mở trước mắt! Sự tự do cách tôi chỉ hơn một bước mà thôi!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT