Chương 34: Bệnh lý đường hô hấp
Nghe Tạ Uyển Oánh nói vậy, bà Phương che miệng cười thành tiếng. Bà cảm thấy cô bé này thật ngây thơ, chẳng khác gì “ếch ngồi đáy giếng”. Nhìn kiểu trang điểm giản dị của hai mẹ con và chỗ ngồi ghế cứng là biết ngay điều kiện gia đình không dư dả gì. Với hoàn cảnh như vậy, muốn "nịnh bợ" người ngồi giường nằm còn chưa chắc được, đằng này lại còn mơ tưởng người ta chủ động kết thân. Thật nực cười.
Thấy con gái không đồng ý, Tôn Dung Phương cũng thôi, quay sang hỏi bà Phương:
“Chị đi một mình à?”
“Không, chồng tôi đang ra toa ăn mua ít đồ ăn về.”
Trên tàu, hành khách bị phân chia theo khả năng chi tiêu cũng không sai. Như hai mẹ con Tạ Uyển Oánh, tuyệt đối sẽ không dám mua thức ăn trên tàu – ai mà không biết giá trên tàu đắt đến mức nào. Còn vợ chồng bà Phương thuộc kiểu có chút khả năng tiêu dùng, nhưng vẫn không đủ tiền để mua vé giường nằm.
Chẳng bao lâu sau, tàu đến giờ cơm chiều. Hành khách lần lượt đứng dậy, mang theo mì gói đi hứng nước sôi. Ông Phương – chồng bà Phương – trở về từ toa ăn, mang theo hai hộp cơm cho hai vợ chồng, mỗi người một phần. Một hộp cơm giá tới hai mươi tệ – quả thật không rẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT