“Giường số 7 đã ký rồi. Hôm qua ba người kia nói qua nói lại mãi, cuối cùng người nhà cũng đồng ý ký.” Tôn Ngọc Ba lải nhải báo cáo, “Em tranh thủ trước khi tan ca chiều qua chạy đến nói chuyện tiền phẫu với người bệnh.”
Nghe xong, Lưu Trình Nhiên chẳng những không vui mà còn cau mày: “Là cậu giục ba người kia phải không? Không thì chẳng biết đến bao giờ mới ký xong.”
Việc bảo tồn hậu môn đã được đồng thuận, mà mãi không ký cam kết, rõ ràng cho thấy nhóm thực tập sinh không chủ động, không làm việc đến nơi đến chốn.
“Quản giường kiểu này, cẩn thận không qua nổi đánh giá, không ra được khỏi khoa đâu!” Lưu Trình Nhiên gay gắt phê bình.
“Không ra khỏi khoa là khấu tiền thưởng của chúng ta đó.” Đàm Khắc Lâm nhàn nhạt thêm một câu, nhưng trong giọng nói lộ rõ sự châm biếm sắc lạnh.
Đây không còn là thời học sinh tiểu học nữa. Thầy cô chỉ đưa đường, có đi được xa hay không là do chính học trò. Dù lỡ học sinh không qua được vòng thực tập, thì cũng không thể đổ hết lên đầu người hướng dẫn, trừ khi học trò gây án hay phạm pháp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT