Ban đầu Thẩm Huyền chỉ nhờ Lâm Diệp giúp mình suy nghĩ cái tên quán, không ngờ đối phương lại đưa ra một ý tưởng tuyệt vời đến vậy!
Khi nhìn lại những nét chữ mà Lâm Diệp viết trên giấy, cậu phát hiện ra chữ viết của đối phương không chỉ mạnh mẽ, dứt khoát mà còn mang phong cách riêng, hơn hẳn nét chữ của y.
“Lâm Diệp, chữ anh đẹp quá.” Thẩm Huyền không khỏi tán thưởng. “Ban đầu tôi còn định tự tay viết bảng hiệu, nhưng giờ nhìn thấy nét chữ của anh, tôi tự thấy hổ thẹn. Hay là, anh viết tấm biển giúp tôi nhé?”
Thẩm Huyền không hề biết rằng thư pháp của Tiết Phong Lâm vốn đã nổi danh khắp kinh thành. Ngay cả Tấn Vũ Đế cũng từng công khai khen ngợi nét chữ của hắn.
Khi ấy, có không ít thương nhân giàu có sẵn sàng trả hàng trăm lạng vàng chỉ để nhờ Tiết Phong Lâm viết giúp một tấm bảng hiệu với hy vọng lấy lòng Hầu phủ. Nhưng hắn đều từ chối thẳng thừng.
Tiết Phong Lâm liếc nhìn Thẩm Huyền, rồi lại nhìn sang tấm vải bạt trên bàn, sau cùng gật đầu.
Trước kia, hắn vốn không ưa gì đám thương nhân, khinh thường những kẻ chỉ biết kiếm tiền. Bởi vậy dù giá cao đến đâu, hắn cũng không thèm viết. Nhưng hôm nay, Thẩm Huyền lại chẳng cần trả đồng nào, chỉ một câu nói đơn giản mà hắn đã sẵn lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT