Lý Thu Sương cũng xót lương thực lắm, nhưng thấy đống củi ngày một cao thêm, vẫn không kìm được niềm vui, buổi tối nương ánh đèn dầu vá víu cũng thấy mắt đỡ mỏi hơn.
Đường Điềm không muốn nương vất vả như vậy, nhưng căn bản không khuyên được.
Tuy trong nhà đã sắm sửa được hơn nửa đồ đạc cần dùng, nhưng trong lòng Lý Thu Sương, núi vàng núi bạc rồi cũng có ngày tiêu hết, dù nhiều dù ít, mỗi ngày có đồng ra đồng vào mới là quan trọng nhất.
Đường Điềm không biết làm sao, đành chỉ có thể chờ giá đỗ mang đến cho nương một bất ngờ lớn.
Mà đám đậu trong hầm cũng không phụ lòng mong đợi của nàng, thậm chí vì tỷ lệ nước suối trong không gian pha vào quá cao, thời gian sinh trưởng từ năm ngày đã rút ngắn xuống còn ba ngày.
Đường Điềm dậy sớm, lại một lần nữa giở chậu sành ra định tưới nước, thì phát hiện cái mẹt đất trên đám đậu đã bị đội lên rất cao, tiện tay nhấc lên, đã bị những cọng giá đỗ đầu vàng óng ánh làm cho kinh ngạc đến sững sờ.
Từng cọng giá đỗ trắng mập, giòn non, như một đội quân danh dự xếp hàng ngay ngắn, chen chúc sát vào nhau, vừa nhộn nhịp lại vừa ngoan ngoãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT