Đường Điềm ban đầu còn đứng bên cạnh giúp đỡ, nhưng mấy lần đòi mua những thứ dùng cũng được mà không dùng cũng chẳng sao, đã bị nương đuổi đi chỗ khác chơi.
Vị công tử quý phái tò mò sao Đường Điềm tuổi còn nhỏ như vậy, mà lại rành rẽ chuyện đời đến thế, bèn kéo Đường Điềm lại bắt chuyện hỏi han vài câu.
Nhưng Đường Điềm dường như lại trở về đúng bộ dạng của một đứa trẻ con thực thụ, mở miệng ra là toàn chuyện ăn chuyện mặc, khiến hắn vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.
Đến lúc tính tiền, hai mươi lượng bạc bán giấy, lại có một nửa quay về tay lão chưởng quỹ, dĩ nhiên cũng làm ông ta mặt mày hớn hở.
Còn bên chân Lý Thu Sương thì đã chất đầy đồ đạc, ăn mặc dùng đều đủ cả, ngay cả áo bông quần bông cũ độ tám phần mới cũng mua vài bộ.
Đường Điềm không biết từ đâu lại lôi ra một cái sàng mắt nhỏ, hai mảnh vải thô, thêm một cái ấm nước nhỏ, cười hì hì kéo tay nương.
Lý Thu Sương không biết con gái mua những thứ đó để làm gì, nhưng cộng lại cũng chẳng quá mười mấy văn tiền, nàng nghiến răng một cái cũng trả tiền luôn, coi như dỗ con gái vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT