“Tiểu Bạch” là tên nàng đặt cho hắn, sao nàng lại có thể dùng tên ấy cho một con cẩu khác? Hắn tuyệt không cho phép! Phong Vô Quá vội vàng kêu lên, nhưng Dung Ngọc và tiểu cẩu tựa hồ chẳng nghe thấy tiếng hắn, động tác không hề dừng lại.
Phong Vô Quá trơ mắt nhìn con cẩu vô liêm sỉ kia kề sát khuôn mặt thanh lệ của nàng, điều đáng giận hơn là nó còn dám hôn nàng mấy cái!
Phong Vô Quá lao thẳng về phía một người một cẩu, không kịp dừng lại, suýt nữa ngã nhào xuống đất.
Hắn chẳng còn tâm tư để ý chuyện ấy, đôi mắt trừng trừng nhìn một người một cẩu kia, đầy ủy khuất và ghen tức mà ngay cả hắn cũng không nhận ra.
A Ngọc chẳng những không tránh con cẩu xấu xa ấy, thậm chí còn mỉm cười cúi đầu, hôn lên đầu nó một cái, khen ngợi: “Thật ngoan…”
Phong Vô Quá: “…”
Giờ khắc này, mọi nhẫn nại và kiềm chế đều tan biến. Trong khoảnh khắc ấy, Phong Vô Quá hận không thể hóa thành con cẩu kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play