“Vô Quá, Vô Quá, Phong Vô Quá, ngươi…” Thấy thiếu niên dường như kinh hãi, sắc mặt càng lúc càng nhợt nhạt, Dung Ngọc khẽ chau mày, lòng thêm phần nôn nóng. Nàng cố nén thân thể yếu nhược, vươn tay định chạm vào mi tâm thiếu niên, dùng tiên lực kiểm tra hắn.
Ngón tay còn chưa chạm đến, đã bị hắn bất ngờ nắm chặt.
“Dung Ngọc.” Thiếu niên giữ chặt tay nàng, đột nhiên gọi tên nàng. Xưa nay hắn chỉ gọi nàng là tướng quân, hiếm khi gọi thẳng tên, huống chi lại dùng ngữ điệu như thế.
“… Sao vậy?” Không hiểu vì sao, khoảnh khắc ấy, lòng Dung Ngọc chợt khựng lại. Nàng bất giác ngẩng lên nhìn hắn, đối diện đôi mắt chưa trở lại bình thường, trong chớp mắt, nàng vội vàng dời ánh mắt đi nơi khác.
“Ta thích nàng.”
Hắn rốt cuộc áp chế được dục vọng xấu xa trong lòng, giành được thắng lợi tạm thời. Lời chôn giấu sâu thẳm bấy lâu cuối cùng thốt ra, Phong Vô Quá cảm thấy lòng nhẹ nhõm chưa từng có.
“Xin lỗi tướng quân, ta đã phá giới.” Hắn cố gắng kiềm chế ma tâm đang rục rịch, khẽ ôm lấy người trong lòng, rồi nhanh chóng bay đi trong chốc lát, dừng lại nơi một cánh rừng xa lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT