Lời vừa thốt ra, cả đám đông kinh ngạc.
Người nhà họ Dung tất nhiên sững sờ không nói nên lời, còn dân chúng Cố gia thôn rón rén vây xem náo nhiệt nghe vậy lại càng hoảng hốt. Với thôn dân, tướng quân tuy đáng kính, nhưng quyền quý trong kinh thành và hoàng thân quốc thích mới là những tồn tại khiến họ ngưỡng mộ.
Mà được vào cung làm nương nương, chẳng phải là thê tử của hoàng đế sao?
Dung Ngọc khẽ nhíu mày, trong đầu thoáng hiện lên hình ảnh Tư Mã Thừa. Khác với người trong thôn, nàng hiểu rõ lễ nghi nạp phi và cưới hậu trong cung.
Nếu đế vương muốn chiêu nữ lang nhà ai vào cung, phải phái thái giám đến truyền chỉ, chứ không phải như bây giờ, chỉ cử một bà mối tầm thường đến cầu hôn.
Huống hồ, nàng chưa từng nghĩ đến chuyện vào cung.
“Ngài nói thật chứ?!” Cố thị sau cơn kinh ngạc, là người phản ứng đầu tiên. Bà vội bước đến trước mặt bà mối, hỏi, “Bệ hạ, bệ hạ thực sự muốn cô nương nhà ta vào cung làm nương nương? Nhưng tay nàng…”
Lời chưa dứt, mọi người ở đây đều hiểu ý bà.
Tay Dung Ngọc đã được bôi thuốc, băng bó cẩn thận, thoạt nhìn chẳng khác tay người thường. Nhưng thực tế, cánh tay ấy đã phế hoàn toàn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT