Ngay sau đó, chân bị kéo mạnh, tê rần đến mức run rẩy, Tôn Hải Ngân đau đớn hét lên:
“Cha, nhẹ tay chút đi!” – Mã Anh đau lòng phát khóc.
Nhưng cha cô lại không hề mềm lòng, buông tay nói: “Nối xương mà không đau thì là giả. Mau đi tìm cây gậy, buộc chân hắn lại, dưỡng ba tháng là ổn thôi. Thật là, suốt ngày không lo làm ăn, chỉ biết gây chuyện.”
Tôn Hải Ngân đau đến mồ hôi túa như mưa, Mã Anh vội vàng sai nữ nhi đi múc nước lau mặt cho hắn.
Tôn Tú Lan cúi đầu làm việc, sau khi rời Trường Tuyền thôn thì ngày nào cũng làm lụng vất vả, da dẻ đen sạm, người thì gầy tong teo, chẳng còn chút khí sắc nào như trước kia ở Trường Tuyền thôn.
Vừa mới bước đến cạnh giường, Tôn Hải Ngân đã tát cho một cái nổ đom đóm mắt: “Con mẹ nó đồ sao chổi! Hồi trước không nên nghe lời mày. Nếu không rời Trường Tuyền thôn, giờ vẫn còn nuôi vịt, đâu đến nỗi chịu khổ thế này!”
Tôn Tú Lan bị đánh bất ngờ, cả người ngã lăn ra đất, nước văng tung tóe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT