Mọi người đều khuyên cậu rằng “khổ hải vô biên, quay đầu là bờ”, nếu sớm nhận tội, có thể còn được xem xét giảm hình phạt.
Dĩ nhiên, với một vụ án ác liệt như vậy, cho dù là tử tội khó tránh khỏi, thì tội sống cũng khó tha. Cùng lắm là được Tòa án Tối cao xét lại một lần, hoặc là chuyển hình phạt thành tiêm thuốc cho ra đi nhẹ nhàng hơn, còn nếu không — sẽ chẳng có bất kỳ sự nhân nhượng nào.
Tông Kỳ hiểu rất rõ điều đó, cho nên vẫn luôn cố gắng liên hệ với các điều tra viên để được trò chuyện, trao đổi. Nhưng không một ai thật sự muốn nghe cậu nói. Tất cả bọn họ, từng người vào phòng thẩm vấn, đều mang vẻ mặt lạnh lùng mà hỏi: “Động cơ gây án của cậu là gì?”
Nhưng hiện tại — lại có người tin cậu.
Tông Kỳ không thể diễn tả nổi cảm xúc lúc này. Qua một hồi lâu, cuối cùng cậu mới nghẹn ngào thốt ra hai chữ khô khốc:
“Cảm ơn.”
“Không cần.”
Cao Mộc lắc đầu. “Đó là trách nhiệm của tôi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play