“Cảm ơn... tôi biết rồi.”
Tông Kỳ không nói thêm lời nào, nhanh chóng ngồi xổm xuống bên túi rác màu đen, lục lọi tìm ra chiếc ba lô đã mòn vẹt của mình, vội vã nhét đồ đạc vào trong.
Người hàng xóm liếc cậu một cái đầy thương cảm, rồi quay đầu tiếp tục múc nước.
Vài phút sau, Tông Kỳ đã thu dọn xong toàn bộ hành lý.
Vốn dĩ cậu cũng chẳng có bao nhiêu đồ, chỉ vừa đủ nhét đầy một chiếc ba lô, xách lên là đi được ngay.
Chủ nhà nơi này là một bà lão hiền hậu, thường ngày đối xử với cậu rất tốt. Biết Tông Kỳ phải chạy qua lại giữa trường học và bệnh viện, lại túng thiếu, bà nhiều lần chủ động miễn giảm tiền thuê phòng, khiến cậu vừa cảm kích vừa áy náy. Nhiều lần định tự giác dọn đi, nhưng đều bị bà giữ lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play