Chương 14: Vàng Lỏng Tấm pin năng lượng mặt trời cùng thiết bị hỗ trợ đi kèm giá không hề rẻ, tính ra mỗi mét vuông cũng ngốn hơn hai vạn tệ. Khương Nghiên mua hẳn hai ngàn mét vuông, bốn ngàn vạn (40 triệu tệ) “vèo” một cái bay sạch. Đống pin mặt trời đắt đỏ này là để dùng trong không gian của cô. Dù sao thì ánh sáng trong không gian đó vô cùng dồi dào. Mua nhiều một chút bây giờ, về sau có hỏng hóc mà không sửa được thì còn có cái thay thế. Nghiên liệu hydro lỏng và khí tự nhiên, cô cũng mua mỗi loại năm trăm tấn. Tuy biết bản thân có thể dùng ý niệm điều khiển toàn bộ vật tư trong không gian, nhưng lúc thu hai món này vào, Khương Nghiên vẫn cảm thấy có chút thót tim—cảm giác như đang nhét hai đống bom hẹn giờ vào không gian vậy. Ngoài ra, các loại xăng dầu khác nhau, cô cũng mua mỗi loại một ngàn tấn, dầu máy năm trăm tấn, dung dịch chống đông thì mua mười tấn. Khương Nghiên từng tra cứu trên mạng, một tấn than sạch có thể dùng cho hộ gia đình từ một đến hai tháng. Tuy rằng về cơ bản cô không cần dùng tới, nhưng để đề phòng thời tiết đại hàn sau này, cô vẫn quyết định mua than sạch và than tổ ong, mỗi loại một ngàn tấn. Vật dụng sưởi ấm cô cũng chuẩn bị đủ loại: máy sưởi điện, quạt sưởi, lò sưởi BBQ, "mặt trời nhỏ" ( chỉ máy sưởi điện cỡ nhỏ,Hình dáng và ánh sáng phát ra khi hoạt động giống mặt trời thu nhỏ nên gọi là "mặt trời nhỏ"),đệm sưởi graphene(graphene – một vật liệu siêu dẫn hiện đại, dẫn điện và truyền nhiệt rất tốt, thường dùng trong các thiết bị sưởi ấm cao cấp), chăn điện, chăn giữ nhiệt, lò sưởi dầu từ lớn đến nhỏ, chậu than điện—mỗi thứ ba ngàn cái. Ngoài ra, còn có miếng dán giữ ấm, túi sưởi tay, miếng dán đầu gối ngải cứu, dán giữ ấm tử *, túi nước nóng… mỗi loại cô mua một ngàn thùng. Không khí ở giai đoạn cuối tận thế khả năng cao cũng bị ô nhiễm. Nghĩ đến đây, Khương Nghiên liền mua ba trăm chiếc máy lọc không khí công suất lớn và ba trăm máy lọc không khí khác. Đối phó với mưa lớn và giá rét, cô còn mua năm mươi máy bơm công suất lớn, hai mươi máy hút ẩm. Ngoài ra, cô còn mua một đống hạt giống và cây giống. Không chỉ thế, rượu và thuốc lá cô cũng tích trữ đầy đủ. Rượu trắng, rượu vang, bia, rượu ngoại—từ cao cấp đến bình dân, không thứ gì bị bỏ sót. Tỷ lệ số lượng như sau: rượu trắng, rượu vang và rượu ngoại, mỗi loại từ cao đến thấp lần lượt là một ngàn, ba ngàn, năm ngàn thùng. Riêng bia, loại phổ thông mua năm ngàn thùng, còn bia thủ công và nhập khẩu có độ cồn cao thì mua ba ngàn thùng. Thuốc lá cũng tương tự, cao trung thấp cấp đều mua đủ năm ngàn thùng. Đừng xem thường thuốc lá và rượu, ở thời điểm then chốt, chúng chính là “vàng lỏng” – hàng hóa cứng thực thụ. Cho nên cô chuẩn bị tích trữ một ít, để dùng cho những lúc cần thiết. Dù sao thì con đường sau này còn rất dài, ai biết sẽ gặp phải chuyện gì, sẽ xảy ra biến cố gì? Quần áo cũng là một hạng mục trọng điểm trong kế hoạch tích trữ. Nhưng Khương Nghiên chia thành hai phần: đồ thường ngày và đồ chuyên dụng. Đồ chuyên dụng và phụ kiện bao gồm: đồ leo núi, áo phao, áo giữ nhiệt, áo gió, áo chống rét, áo cách nhiệt, đồ giữ nhiệt tự động, đồ bảo hộ, áo chống phóng xạ, nút bịt tai, mặt nạ bảo hộ, kính bảo hộ… Những thứ này cô đặc biệt coi trọng tính năng và chất lượng, nên toàn chọn thương hiệu tốt nhất, kiểu dáng lại cố tình chọn loại trông đơn giản bình thường nhất. Màu sắc trang phục cũng chỉ giới hạn trong đen, trắng, xám. Size trung bình mua một ngàn bộ, còn size lớn, siêu lớn, nhỏ—mỗi loại hai trăm bộ. Đồ chuyên dụng cô chưa mua nhiều, để dành phần ra nước ngoài mua tiếp. Về đồ mặc thường ngày, bây giờ cô không còn đến các trung tâm thương mại cao cấp nữa, thậm chí trung cấp cũng không. Cô trực tiếp đến chợ đầu mối chuyên bán quần áo, giày mũ. Kiểu dáng, nhãn hiệu không quan trọng, quan trọng là thoải mái, bền, dễ mặc. Ở mạt thế, nếu mặc cả bộ đồ hiệu sang chảnh kiểu tiểu thư Chanel, chẳng khác nào dán bảng lên đầu: “Này! Tôi rất giàu, tôi có nhiều vật tư, đầu óc chậm chạp, mau đến cướp tôi đi!” Ngoài váy ra, quần áo, giày, nón, tất, đồ lót, khăn choàng, găng tay—xuân hạ thu đông, mỗi loại cô mua mười ngàn cái. Về kích cỡ, cô không dám chắc cơ thể mình sau này có thay đổi hay không, nên lấy size trung làm chính, size nhỏ, lớn và siêu lớn chiếm khoảng ba mươi phần trăm. Một số quần áo theo mùa mà cửa hàng thực tế không có, cô mua trực tiếp trên mạng. Tuy biết mua online rẻ hơn, nhưng sợ “hàng thật khác xa ảnh mẫu”, nên cuối cùng vẫn từ bỏ. Hơn nữa, cô còn yêu cầu tất cả quần áo mua ở cửa hàng phải giặt khô sạch sẽ rồi đóng gói chuyển đến kho hàng chỉ định. Tất nhiên, chi phí cô cũng đã thanh toán đầy đủ. Những người bán hàng đều trợn tròn mắt, nhưng có khách lớn như thế thì từ chối mới là ngu—ai cũng ngoan ngoãn làm theo. Chợ đầu mối bán quần áo, giày mũ cũng có cả chăn gối. Nệm cao su non, nệm bông, nệm lông vũ, nệm lông cừu, vỏ chăn, ga giường, vỏ gối, khăn gối, drap, chăn lông vũ, chăn lông cừu, chăn len, chăn bông, chăn mỏng mùa hè… mỗi loại cô mua một ngàn bộ. Để phòng chống muỗi mòng và trường hợp cần ở ngoài trời tạm thời, mùng và lều từ cỡ lớn, trung đến nhỏ, mỗi loại cô mua năm trăm cái. Thời gian này cô cũng chạy khắp các hiệu thuốc lớn nhỏ, cả mua trực tiếp lẫn đặt hàng online. Đầu tiên là mua viên iodide kali chống nhiễm xạ hạt nhân—chia thành nhiều đợt đặt hàng, mua ba ngàn chai. Loại thuốc hỗ trợ điều trị phóng xạ Prussian blue cũng mua một ngàn chai. Sau bài học từ thời kỳ đại dịch khẩu trang, cô cũng tích trữ một lượng lớn thuốc thường dùng: Cảm cúm: Liên Hoa Thanh Ôn, 999 Cảm Mạo Linh, thuốc tổng hợp Amantadine.., Hạ sốt: Ibuprofen, Paracetamol, Tiểu Sài Hồ,Tiêu chảy: Norfloxacin, Montmorillonite, Ofloxacin...; Đau dạ dày: thuốc chống axit, tiêu thực...;Say nắng: nước Hoa Hương Chính Khí, Thập Tích Thủy...; thuốc chống phản ứng độ cao như Hồng Cảnh Thiên; thuốc tim mạch như Viên cấp tốc cứu tâm hoàn, Viên Nitroglycerin..., tất cả những loại có thể mua được, đều phải gom sạch không chừa thứ gì. Ngoài ra, thuốc kháng sinh như Amoxicillin, Fenbid, thuốc trị chấn thương, thuốc cao dán, thuốc bổ, băng gạc, cồn, dung dịch Iodine, băng dán cá nhân đủ kích cỡ, thuốc trị ho, bổ phổi, thuốc nhỏ mắt, bao cao su, thuốc chống viêm, thậm chí cả thuốc trĩ như Mã Ứng Long… cô đều mua một ít. Các loại vitamin, lutein, canxi nước, thuốc bổ gan, chất xơ, protein, viên chống glycation, thuốc bổ máu… cũng mua cực kỳ nhiều. Do bị hạn chế bởi chính sách kiểm soát thuốc trong nước, nên thuốc Tây mua không được nhiều như thuốc Đông y, nhưng đối với Khương Nghiên thì thế đã là đủ. Dù vậy, cô vẫn dự tính sau khi ra nước ngoài và quay về sẽ cố gắng mua thêm thật nhiều. Ngoài thuốc, các thiết bị y tế như máy đo đường huyết, thiết bị kéo giãn cổ và thắt lưng, máy điều trị trung tần cho khớp và cổ vai gáy, máy trị liệu từ trường, máy đo oxy trong máu, máy tạo oxy, máy thở, máy khí dung, xe lăn gấp, ghế massage tự động… cô cũng tích trữ không ít. Thậm chí, cô còn bí mật mua vài chiếc xe cứu thương áp suất âm, đầy đủ trang bị, giấu luôn vào không gian. Đồ đạc trong biệt thự như đồ điện, nội thất… cô có thể dọn một phần sang nhà mới. Những thứ còn lại, không chỗ chứa thì cũng cho hết vào không gian.
|