Trịnh An Quốc đưa mắt nhìn Vệ Lăng dẫn người rời đi, vội vàng cùng Mã Vũ và hai quân sĩ khác xuống núi.
Những người bình thường như Tần Thụ bị bầy sói dọa sợ không nhẹ, ai nấy đều không kịp đổi đồ lót ướt đẫm trên người, cởi đồ lót lau sơ mồ hôi trên người một cái liền quấn áo khoác xuống núi, bởi vì sợ hãi cộng thêm hốt hoảng, đám người nhìn thấy thôn trang dưới chân núi còn sớm hơn dự tính nửa tiếng đồng hồ.
Nhìn ống khói từng nhà bốc khói xanh, trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra nụ cười.
An toàn rồi, đến chỗ này chắc chắn an toàn rồi.
“Bà cob, phía dưới đều là đường lớn, rất an toàn, chúng tôi không tiễn nữa, chúng tôi còn phải trở về doanh trại báo cáo.” Mã Vũ và hai chiến sĩ mỗi người dắt mấy con ngựa từ biệt với đám người Trịnh An Quốc.
“Các vị đồng chí, cảm ơn, cảm ơn mọi người hộ tống chúng tôi trở về.”
Trịnh An Quốc bắt tay Mã Vũ không nỡ buông.
Từ lúc bầy sói bắt đầu xuất hiện lòng người liền hỗn loạn, nếu không phải đồng chí giải phóng quân hỗ trợ đi cùng, lời của ông ấy đoán chừng cũng không nhất định hữu dụng.
“Đồng chí An Quốc, chúng tôi là chiến sĩ nhân dân, bảo vệ nhân dân là trách nhiệm của chúng tôi, không cần cảm ơn chúng tôi, nhân lúc trời còn chưa tối mọi người nhanh chóng về đi, trở về lau người sạch sẽ sưởi ấm một chút, đừng để bị cảm.” Tinh thần trách nhiệm của Mã Vũ rất mạnh, điều nên dặn dò đều dặn dò hết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play