Trịnh An Quốc cũng nhanh chóng chào lại một cái: “Đồng chí Vệ, xin chào.” Năm sáu lăm nước ta hủy bỏ chế độ quân hàm, cho nên quân phục kiểu năm sáu lăm trên người Vệ Lăng không có quân hàm, chỉ nhìn từ quần áo cũng không nhìn ra được cấp bậc của Vệ Lăng trong quân đội.
Không biết cấp bậc, vậy cứ lấy đồng chí mà xưng hô.
Vệ Lăng bố trí Mã Vũ dẫn những quân sĩ khác đi giúp đỡ thôn dân, bản thân thì sau khi dẫn Trịnh An Quốc cách xa đám người mới tiết lộ tình huống trong núi.
Trịnh An Quốc vừa nghe hôm qua sau khi bọn họ đi, bên phía đồng chí nữ gặp phải nguy hiểm, sắc mặt cũng thay đổi, sốt ruột nói: “Đồng chí Vệ, có người bị thương không?” Thực ra điều ông ấy càng muốn hỏi hơn là có chết người không.
“Có, bị thương bốn người, cũng may là không xảy ra án mạng.”
Vệ Lăng nắm rõ tình hình đồn Kháo Sơn bởi vì Tần Thanh Man.
“Vậy thì tốt, không xảy ra án mạng vậy thì tốt.” Trịnh An Quốc thật sự thở phào nhẹ nhõm, người là ông ấy tổ chức lên núi, nếu thật sự xảy ra án mạng, người bí thư đại đội như ông ấy có trách nhiệm nhất định.
“Đồng chí An Quốc, việc khẩn cấp trước mắt hiện giờ là dẫn bà con trở về đồn an toàn, trước khi nguy hiểm chưa được loại bỏ, tốt nhất không nên lên núi nữa, mấy ngày này tôi sẽ tổ chức binh lực tiến hành kiểm tra vùng núi.” Vệ Lăng nói ra dự định của mình.
Hắn vốn cho rằng một hai ngày thì có thể xử lý tốt chuyện trong núi đi gặp Tần Thanh Man, kết quả gặp phải bầy sói, chuyện này không đơn giản rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play