Nhìn kỹ, Thời Phù Hân rảnh quá là thật sự thanh thản, mà Sở Diệu lại có chút không yên lòng, cứ cách một lát, Sở Diệu lại không nhịn được ngước mắt nhìn Thời Phù Hân một cái.
Thời Phù Hân chú ý tới, khóe miệng cong cong, nhìn lại Sở Diệu sẽ nhanh chóng thu tầm mắt lại, điều này làm cho nàng cảm thấy có chút thú vị.
Không bao lâu sau, Mạnh Mặc Linh cầm một tấm lệnh bài trở về.
Khi Thời Phù Hân cầm được lệnh bài cũng không ở lại lâu, nói một tiếng với Sở Diệu, liền đứng dậy cáo từ.
Trước khi bước ra cửa phòng, Phù Hân quay đầu nhìn thoáng qua Sở Diệu, vừa vặn bắt được tầm mắt của hắn, mỉm cười, nhẹ nhàng rời đi.
Mạnh Mặc Linh đã sớm chú ý tới bầu không khí quái dị giữa Sở Diệu và Thời Phù Hân, bây giờ thấy Thời Phù Hân rời đi, tầm mắt Sở Diệu lại thẳng tắp không thu lại được, lập tức ngạc nhiên.
“A, thật sự thích rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play