Nói lời thật lòng, hắn cũng không muốn ở chung một mái nhà với cả nhà đại phòng.
Mỗi lần nhìn thấy Ngũ Nha, trong lòng hắn cũng có chút sợ hãi.
Nha đầu kia hiện giờ không che giấu hận ý đối với bọn họ, hắn cũng sợ nàng không khống chế được, lại hạ tử thủ với bọn họ.
“Tách ra, các ngươi nói dễ dàng, nhưng phải tách ra như thế nào?”
Lý lão nương lập tức tiếp lời: “Đương nhiên là bọn họ dọn ra ngoài, ta đã nghĩ kỹ, không phải Diệp thọt lúc trước ở trong đồn điền đã đi rồi sao, phòng đó của hắn còn trống, để cho bọn họ đến đó ở đi.”
Lý lão gia có chút động tâm:
“Sợ là sợ bọn họ không chịu chuyển đi, còn nữa. Trường Sâm vừa đi, chúng ta liền bảo tức phụ lão đại dọn ra ngoài, chuyện này mà truyền ra ngoài thì có chút không dễ nghe.”
Lý lão nương lập tức tức giận không chịu nổi: “Bây giờ ngươi còn nhớ đến mặt mũi của ngươi? Là mặt mũi của ngươi quan trọng hay là mạng của chúng ta quan trọng?”
Lý lão gia không nói, một lát sau, lại nói: “Đồn trưởng bên kia sẽ không đồng ý."
*Đồn trưởng = trưởng thôn
Lý lão nương hừ lạnh nói:
“Chuyện nhà của chúng ta, cần một người ngoài như hắn đồng ý sao?”
Lý lão gia suy nghĩ một chút, nhìn Lý lão nương:
“Ngươi muốn làm sao để cho tức phụ lão đại bọn họ dọn đi?"
Đôi mắt đục ngầu của Lý lão nương đảo quanh:
“Bọn họ bây giờ không phải đi Điệt Lĩnh Quan sao, trong vòng một ngày không thể trở về được, thừa dịp lúc này, chúng ta đem đồ đạc của bọn họ dọn đến chỗ của Diệp thọt, đến lúc đó, bọn họ không muốn dời cũng không được.”
Nghe nói như thế, Lý lão gia không nói chuyện, nhưng Lý đại lang lại mở miệng.
“Tổ mẫu, như vậy không được đâu, Ngũ Nha trở về, khẳng định sẽ náo loạn.”
Lý lão nương cười nham hiểm nói: “Để cho nàng ta làm ầm ĩ, đến lúc đó các ngươi gọi toàn bộ người của đồn điền đến đây, ta cũng không tin, ở trước mặt toàn đồn điền, nàng ta thật sự dám động thủ đánh tổ mẫu ta.”
“Nếu nàng thật sự đánh, cả nhà bọn họ cũng đừng nghĩ ở lại quân đồn nữa.”
Lý lão gia không nói gì, xem như chấp nhận lời của Lý lão nương.
Bọn họ đã xé rách mặt mũi với một nhà đại phòng, vẫn là không nên ở cùng một chỗ nữa.
“Rốt cuộc là vợ con Trường Sâm, cho dù chúng ta không ở chung với bọn họ, nhưng cũng không thể làm quá mức, các ngươi đưa đồ đạc của bọn họ đến chỗ của Diệp thọt đi.”
Thấy Lý lão gia lên tiếng, Lý lão nương lập tức lo lắng dẫn theo nhi tử tôn tử đi đập cửa Đông Sương phòng.
Đợi đến khi đồn trưởng nhận được tin tức, chạy tới xem, đồ trong phòng Lý Ngũ Nha bọn họ gần như đều bị ném vào trong sân.
“Lý Đại Sơn!”
Đồn trưởng tức giận đến đỏ bừng cả mặt: “Trường Sâm vừa đi, ngươi đưa Tam Lang đi Vệ sở thì thôi đi, bây giờ lại muốn đuổi thê tử Trường Sâm bọn họ ra ngoài, ngươi còn có chút làm cha, làm người sao?”
Mọi người vây xem cũng nhao nhao chỉ trỏ về phía hắn.
Lý lão gia cúi thấp đầu, vẻ mặt thống khổ: “Ta cũng không muốn, nhưng Ngũ Nha hận chúng ta, Trường Lâm bị nàng đánh gãy chân, Đại lang bị nàng đánh cho thổ huyết, nàng còn nói muốn giết chết Ngũ Lang, ta đây là không có biện pháp.”
“Ta không thể nhìn con cái trong nhà bị đánh chết từng người một.”
Nói xong, "phịch" một tiếng quỳ gối trước mặt Đồn Trưởng.
“Đại Bảo huynh đệ, ngươi cũng thương hại ta, ta thực sự không có biện pháp khác. Phàm là có thể cùng Ngũ Nha bọn họ hảo hảo ở chung, ta cũng không đến mức như vậy.”
“Chẳng lẽ ta không biết làm như vậy sẽ bị người đâm cột sống sao? Ta biết, nhưng ta nhất định phải suy nghĩ cho các tôn tử phía dưới.”
Lý lão gia nói đến mức than thở khóc lóc, người vây xem thấy vậy đều có chút đồng tình với hắn.
Chỉ có một số ít người không bị hắn dẫn dắt lệch lạc.
“Lý lão hán, lời này của ngươi cũng không đúng!”
“Nếu ngươi không đưa Tam Lang đi Vệ sở, Ngũ Nha có thể hận các ngươi sao? Có thể động thủ đánh Trường Lâm và Đại Lang? Tất cả những thứ này đều là do các ngươi tạo thành.”
“Ngươi há miệng ngậm miệng nói là muốn suy nghĩ cho tôn tử tôn nữ, nhưng ngươi có nghĩ tới không, bọn Tam Lang cũng là tôn tử tôn nữ của ngươi, ngươi có suy nghĩ qua cho bọn họ không?”
“Trường Sâm không có ở đây, Tam Lang lại đi Vệ sở, ngươi đuổi thê tử Trường Sâm bọn họ ra ngoài, bọn họ phải sống thế nào?”
“Hay là Trường Sâm huynh đệ thật sự không phải con ruột của các ngươi? Cho nên mới chà đạp vợ con hắn như thế?”
“Ngươi đuổi người ta, lại không phân gia, đây là muốn Tam Lang bán mạng cho các ngươi, lại không giúp đỡ chăm sóc nương và đệ muội của hắn, thật sự là giỏi tính toán nha.”
“Các ngươi làm việc khiến lòng người nguội lạnh như vậy, theo ta thấy, Ngũ Nha nàng đánh còn nhẹ!”
Mọi người nghe xong, đều lộ ra thần sắc tán đồng.
Đồn trưởng chán ghét nhìn Lý lão gia, căm tức nói: “Ta còn chưa có chết đâu, không cần ngươi phải quỳ!”