An Nhiên ôm một chậu hoa thạch lựu vào phòng.
Lãnh ma ma thấy An Nhiên ôm chậu cây lựu tiến vào, ánh mắt cô nương nhà bà liền hướng lên trên, trong mắt là ôn nhu mà bà chưa từng thấy qua, liền biết phần lễ vật Diệu Tam công tử tặng so với Phạm tiểu hầu gia tặng tất cả mọi thứ, đều càng hợp tâm ý cô nương nhà bà hơn.
Thu lễ tất nhiên làm cho người ta vui vẻ, nhưng phần vui vẻ này có thể kéo dài bao lâu, liền xem phần lễ vật này đến cùng có đưa đến tâm khảm của đối phương hay không.
Trước đó tất cả mọi người cảm thấy Phạm tiểu Hầu gia ân cần tặng đồ cho cô nương, là coi trọng cô nương, nhưng phần coi trọng này, cũng không có nhập vào lòng cô nương.
Bởi vì lễ vật không đưa đến tâm khảm của cô nương, bất quá là Phạm tiểu hầu gia nhìn thấy, cảm thấy không tệ, tiện tay cho người mua, cũng không có cân nhắc cô nương có thích hay không, trong đó là có mấy phần để ý đối với cô nương, nhưng, không nhiều lắm.
Ngược lại Diệu Tam công tử
Thạch lựu, ngụ ý nhiều con nhiều phúc, cô nương nhà nàng người ngoài đều xưng một tiếng Thời Lục cô nương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play