“Tương lai ngươi sẽ kế thừa tước vị vương phủ, nhưng Chiêu nhi lại không thể. Như vậy, phụ vương ngươi phải suy nghĩ cho hắn nhiều một chút. Ngươi cũng không thể vì vậy mà nổi lên ghét bỏ với phụ vương ngươi. Trong lòng phụ vương ngươi vẫn coi trọng ngươi.”
Sở Huyên cúi thấp đầu, khóe miệng nhếch lên một tia châm biếm, mím môi không đáp lại.
Đối với cha đẻ coi trọng, lúc còn nhỏ có lẽ hắn còn từng chờ mong, nhưng hôm nay hắn đã sớm không thèm để ý.
Lão vương phi thấy cháu trai không nói chuyện, thở dài: “Tuyên Nhi, bà biết con là đứa bé ngoan, biết điều đúng mực, phụ vương con trước khi vào cung, là cùng ta, còn có tổ phụ con đã thương lượng qua.”
“Để Chiêu nhi tiếp quản Giám sát ti, là quyết định nhất trí của chúng ta.”
Sở Huyên ngẩng đầu nhìn sang, trong mắt lóe lên khó hiểu: “Tổ mẫu, con không hiểu, các người làm như vậy, không sợ hiềm khích giữa Tam đệ và trong phủ càng lúc càng lớn sao?”
Sắc mặt lão vương phi trở nên có chút không tốt: “Ngươi và Chiêu nhi đều có thể quyền cao chức trọng, duy chỉ có Diệu nhi là không được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT