Thành Dương công chúa không muốn bỏ qua cơ hội làm xấu mặt mũi Phù Hân trước mặt mọi người lần này, vừa định mở miệng, chợt nghe Khánh Dương công chúa dẫn đầu nói: “Ta và Thành Dương cô cô của ngươi đã lâu không nói chuyện với nhau, liền không đi ngự hoa viên nữa, ngươi đã muốn đi ngắm hoa, thì dẫn theo cô nương cùng đi đi.”
Vĩnh An công chúa nghe xong, lập tức mở miệng: “Vậy Vĩnh An sẽ không quấy rầy hai vị cô cô nói chuyện nhà nữa.” Nói xong, liền mang theo Thời Phù Hân rời đi.
Nhìn hai người đi xa, Thành Dương công chúa có chút bực mình, nhìn Khánh Dương công chúa cười cười thêm cho mình một chén trà, ngược lại không tiện nói gì.
Vĩnh An công chúa dẫn theo Thời Phù Hân bước nhanh ra khỏi đại điện, lúc đi ra cửa điện, thấy Phù Hân quay đầu nhìn thoáng qua Thành Dương công chúa, vội vàng kéo nàng, thấp giọng nói:
“Thành Dương cô cô và phụ hoàng tình nghĩa sâu đậm, phụ hoàng đối với nàng có chút dung túng, ngày sau thấy nàng, có thể tránh thì tránh một chút đi.”
Tầm mắt của Thời Phù Hân thu hồi khỏi Khánh Dương công chúa và Kim gia cô nương, cười nói: “Công chúa yên tâm, ta xưa nay nhát gan, làm việc cho tới bây giờ đều là có thể nhẫn thì nhẫn, sẽ không sinh thêm chuyện.”
Vĩnh An công chúa nghĩ đến trước đó Phù Hân trước mặt mọi người vào lời phụ hoàng nói Liễu quý phi ném ngọc điêu, sắc mặt có chút đờ đẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT