Sau khi trải qua vài lần tranh chấp, Thời Phù Hân ý thức được giữa nàng và Phạm Minh Vũ tồn tại một số mâu thuẫn không thể điều hòa, nhưng nàng lại tham luyến cái tốt của hắn, hưởng thụ sự dịu dàng ý nhỏ của hắn, vì vậy liền ở trong do dự cùng dao động bất định.
Nhìn Phạm Minh Vũ trong phòng bao và cha con nhà họ Kim nói cười, Thời Phù Hân có chút không yên lòng, câu được câu chăng với Kim cô nương, bình thường Kim cô nương hỏi một câu nàng mới đáp một câu.
Thấy vậy, Kim cô nương mừng thầm trong lòng, ngoại trừ Phạm Minh Vũ nhìn qua thì khá nhiệt tình, những lúc khác đều vô tình hay cố ý không nói lời nào, sau đó lại thản nhiên gia nhập vào trong lời nói đùa của phụ huynh và Phạm Minh Vũ, trực tiếp tạo nên một bầu không khí Phù Hân bị cách ly ở bên ngoài.
Ngay từ đầu trong phòng, Phạm Minh Vũ và Kim Thượng thư, Kim Cảnh Thành ngồi ở bàn tròn, Thời Phù Hân và Kim cô nương ngồi ở ghế dựa gần cửa sổ.
Cũng không biết từ lúc nào, ba cha con nhà họ Kim và Phạm Minh Vũ đã ngồi bên bàn tròn, bốn người vừa nói vừa cười rất náo nhiệt, chỉ còn lại Phù Hân một mình lẻ loi ngồi bên cửa sổ.
Chờ khi Phạm Minh Vũ lấy lại tinh thần từ nụ cười của người nhà họ Kim, vừa quay đầu, liền nhìn thấy Thời Phù Hân mặt không biểu tình nhìn hắn, trong mắt mang theo cảm xúc hắn nhìn không rõ.
“Lục muội muội!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT