Thời Phù Hân cười nhạo nói: “Người trong phủ đoán chừng là cảm thấy chúng ta quá độc ác với Lý Chính Khôn, có chút sợ chúng ta.”
Thời Định Hạo hừ lạnh ra tiếng: “Lý Chính Khôn không tàn nhẫn với chúng ta? Nghe những lời đồn đãi nhảm mà người nhà họ Lý tung ra, đó là hận không thể chỉnh chúng ta vào chỗ chết.”
Thời Định Hiên thở dài: “Thế nhân đồng tình kẻ yếu, Lý Chính Khôn không có chức quan, chúng ta lại toàn thân trở ra, trên dưới Thời gia tự nhiên cảm thấy bọn họ đáng thương hơn.”
Thời Định Hạo hừ hừ: “Đó là hắn đáng đời.” Trên mặt lộ vẻ châm chọc, “Lý Chính Khôn vì thanh danh, đưa người Lý gia vào kinh, sau khi nhận về không chỉ không ước thúc, ngược lại còn dung túng bọn họ sinh sự, bây giờ hết thảy đều là hắn tự tìm. Người trong phủ thế mà còn đồng tình với hắn, thật là hết chỗ nói rồi.”
Thời Phù Hân thấy huynh tỷ đệ mình đều cau mày, không hiểu hỏi: “Vì sao các ngươi lại tức giận?”
Thời Định Hạo trừng mắt: “Người trong phủ thái độ như thế, chúng ta không nên tức giận sao?”
Thời Phù Hân: “Ta sẽ không tức giận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT