“Trong triều đại trước đây, triều đình trọng nông ức thương, nhưng Đại Sở chúng ta lại không phải như thế, rất ủng hộ kinh thương.”
“Bởi vì một số chính lệnh của triều đình, gần hai mươi, ba mươi năm nay, thương nghiệp của Đại Sở vẫn luôn không được tốt lắm, đối với việc này, Hoàng thượng đặc biệt coi trọng, nghĩ rất nhiều biện pháp muốn xúc tiến thương nghiệp phát triển, trong đó có suy xét đối với tư cách quan thương.”
Mặc dù Thời Phù Hân rất động tâm, nhưng cũng biết thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí: “Diệu Tam công tử muốn cái gì?”
Sở Diệu nở nụ cười: “Thời Lục, ngươi rất hợp khẩu vị của ta.” Sau đó nói thẳng, “Nếu ta giúp ngươi tranh thủ được tư cách quan thương, hàng năm ngươi cần thanh toán hai thành lợi nhuận cho ta.”
Sau khi Thời Phù Hân nghe xong, trực tiếp đứng lên: “Ta không xứng hợp tác với Diệu Tam công tử.” Nhưng không lập tức đi.
Thấy điệu bộ này của nàng, nụ cười trên mặt Sở Diệu càng sâu: “Hồng nhan tiếu của ngươi sở dĩ có thể ở kinh thành làm ăn phát đạt, ngươi cảm thấy thật sự là bởi vì ngươi thiên phú kinh thương kinh người?”
Thời Phù Hân nhìn hắn, không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play