“Mẫu thân, nhi tử sai rồi, đón người Lý gia vào kinh, là nhi tử không có suy nghĩ chu toàn, cầu ngài cùng phụ thân tha thứ nhi tử lần này.”
Nhìn Thời Chính Khôn bối rối lo lắng quỳ gối trước mặt mình nhận sai, ánh mắt lão phu nhân cực kì phức tạp, nghĩ đến khi còn bé dạy hắn đọc sách viết chữ từng giờ từng phút, không khỏi đưa tay sờ sờ đầu của hắn.
“Chính Khôn, mẫu thân hiểu cách làm của ngươi, không trách ngươi.”
Thời Chính Khôn nhìn Thời lão phu nhân, có chút ngạc nhiên, lại có chút mừng rỡ.
Lão phu nhân than thở tiếp tục nói: “Ác ngữ đả thương người, mẫu thân biết, từ sau khi chuyện ngươi và Chính Hòa ôm lỗi truyền lưu ra ngoài, ngươi đã bị rất nhiều chỉ trích, thừa nhận áp lực rất lớn.”
Nghe lời này, trong mắt Thì Chính Khôn hiện ra hơi nước, hóa ra tất cả hắn gặp mẫu thân đều biết.
Lão phu nhân: “Thân là con người, ngươi ở kinh thành ăn mặc không lo, hô nô gọi tỳ, mà phụ mẫu lại ở biên quan xa xôi ăn không no bụng, trong lòng ngươi nhất định rất dày vò.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play