Diệp Mặc đi ra từ Diệp trạch, Triệu Kính bước nhanh tới: “Chuyện đã tìm hiểu rõ ràng, là người của Phạm gia bắt cóc Lan Huyên, bọn họ hẳn là muốn dùng Lan Huyên đổi về Phạm đại nhân.”
Diệp Mặc nghe xong, bình tĩnh không gợn sóng nói: “Truyền lời cho Xuân Thu, không phải hắn mới gây ra một bộ hình phạt sao? Ngay tại trên người Phạm đại nhân thử dùng đi, đúng rồi, để cho mọi người trong lao đều nhìn một cái.”
Triệu Kính có chút muốn nói lại thôi, nhưng nghĩ nghĩ, lại gật đầu đồng ý.
Bọn họ đắc tội quá nhiều người, lần này Lan Huyên bị bắt cóc, rất có thể là một tín hiệu, nếu không lấy thủ đoạn lôi đình chấn nhiếp những người rục rịch kia, để bọn họ e ngại, ngày sau loại chuyện này còn có thể phát sinh.
Chết cũng chia làm rất nhiều loại, là thống thống khoái khoái chết đi, hay là thống khổ muốn sống không được muốn chết không xong, trong lòng mọi người vẫn là sẽ cân nhắc một chút.
“Đúng rồi lão đại, Đỗ Đan Nhạn bị thương có chút nặng.”
Diệp Mặc nhíu mày, xoay người lên ngựa: “Đi Bách Hoa lâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play