Lão giả đội nón rơm biết rõ thủ đoạn của Luân Hồi Điện, lần này hắn có thể trốn ra, là vận dụng số lượng ám tuyến không nhiều phụ vương lưu lại. Hắn có thể cảm giác được mình sống không được bao lâu, nếu đi ra ngoài một chuyến uổng công cái gì đó cũng không làm, hắn thật chết cũng không nhắm mắt.
“Đi phủ Khánh quốc công, tìm Ngô bà tử.”
Ánh mắt của Thời Phù Hân lóe lên, lập tức khoa trương nói: “Phủ quốc công, ta không dám đi, ta đi, bọn họ sẽ đuổi ta đi.”
Lão giả đội mũ rơm thấy dáng vẻ sợ hãi lùi bước của Phù Hân, thở hổn hển nói: “Không đâu, ngươi chỉ cần nói cho hắn biết, Hồ điện hạ bảo ngươi đi, bọn họ sẽ không dám làm gì ngươi.”
Thời Phù Hân mở to hai mắt: "Hồ điện hạ. Điện hạ, ngài là hoàng tử?" Nói xong, lắc đầu, “Không đúng không đúng, ngài làm sao có thể là hoàng tử, Hoàng Thượng chưa già.”
“Lão gia gia, người có thể đừng gạt ta hay không, ta cũng kiếm ăn ở kinh thành, gặp qua không ít việc đời, người vừa là phủ Quốc Công, vừa là Điện hạ, nghe rất dọa người, nhưng nếu người thật sự là hoàng thân quốc thích, sẽ có người dám giết người?”
Nhìn sắc mặt khinh bỉ của Thời Phù Hân, có lẽ là chấp niệm đối với thân phận, có lẽ là không cam lòng, lão giả đội mũ rơm không nhịn được: “Ta là con trai của Nhiếp Chính Vương, Sở Hồ, con cháu hoàng thất hàng thật giá thật.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play