Mục Thanh Ca nói theo: “Đông Phương Ngũ cô nương đã lộ ra vẻ không thích, trong khoảng thời gian này hắn còn thường xuyên chạy tới xum xoe, tuyệt không quan tâm đến cảm nhận của Đông Phương Ngũ cô nương.”
Thời Phù Hân cười nói: “Cách làm của Sở Diệu có chút không được lòng, nhưng mà, được một nhi tử quận vương ân cần theo đuổi như thế, trong lòng Ngũ cô nương Đông Phương gia đoán chừng cũng sẽ có chút mừng thầm đi.”
“Bằng không, nàng ta có thể dứt khoát cự tuyệt trước mặt mọi người, lấy địa vị của Minh Quốc công phủ, cho dù cự tuyệt Sở Diệu, nàng ta cũng sẽ không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì.”
“Nhưng nàng ta không có, chỉ là lập lờ nước đôi. Điều này nói rõ, nàng ta cũng không đặc biệt phiền chán hành vi của Sở Diệu, ngược lại, nói không chừng còn rất hưởng thụ Sở Diệu theo đuổi.”
Sở Diệu là nhân vật phong vân kinh thành, đối với tất cả nữ tử đều hờ hững, duy chỉ có đối với nàng theo đuổi không bỏ, loại tương phản thật lớn này, là rất có thể thỏa mãn lòng hư vinh của người.
Mục Thanh Ca và Phương Mộc Lâm thật đúng là không nghĩ như vậy, tỉ mỉ nghĩ lại, cảm thấy thật đúng là như vậy, Đông Phương Vân Dung thật muốn bài xích Diệu Tam công tử, là có thể hoàn toàn nói thẳng ra.
Diệu Tam công tử cũng không phải con chó con mèo gì, thật muốn bị cự tuyệt, còn có thể tiếp tục dây dưa nàng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play