Cam Phồn Nhân không ngờ được Thời Phù Hân lại nhắc tới lão nương mắt mù của mình, trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu: “Đúng.”
Thời Phù Hân: “Ngươi muốn chữa khỏi mắt cho mẫu thân ngươi không?”
Hai mắt Cam Phồn Nhân sáng ngời, gật mạnh đầu: “Muốn, nằm mơ cũng muốn, mẫu thân ta vì nuôi sống ta, cả đêm thêu thùa, cứ thế mà đem mắt thêu mù.”
Hắn ngày bình thường kiếm tiền, có hơn phân nửa đều tiêu vào việc mời đại phu chữa mắt cho nương hắn, đáng tiếc, trị nhiều năm như vậy, một mực không có khí sắc gì.
Thời Phù Hân: “Nếu ta giúp ngươi, ngươi lấy cái gì ra trao đổi?”
Cam Phồn Nhân dừng một chút, lập tức liền hiểu ý đồ đến đây của tỷ đệ Phù Hân, lúc này sắc mặt nghiêm lại, trịnh trọng nói: “Nếu cô nương có thể giúp ta chữa khỏi mắt của nương, cái mạng này của ta chính là của cô nương.”
Thời Phù Hân cười cười: “Không cần phải nghiêm túc như vậy, chúng ta sẽ không lấy mạng của ngươi, nhưng mà, ngươi biết đấy, chúng ta mới tới kinh thành, đối với người và chuyện ở đây đều không hiểu rõ lắm, cho nên cần một ít người giúp chúng ta nghe ngóng tin tức.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT