Diệp Lan Huyên nhìn điện vệ đi về phía mình, trong mắt hiện lên vẻ quyết tuyệt, nàng không thể để cho người khác biết nàng tham dự ám sát Hoàng Thượng, nếu không Trường Nhạc Hầu phủ thật vất vả khôi phục danh dự lại gánh trên lưng ô danh.
Diệp Lan Huyên lấy ra thuốc ăn mòn tốt đã chuẩn bị từ trước, chỉ cần bôi thuốc lên mặt, sẽ không có ai có thể nhận ra thân phận của nàng!
Diệp Lan Huyên vừa chuẩn bị động thủ, liền thấy tên điện vệ kia đột nhiên thần sắc dại ra dừng bước, tiếp theo, trên cổ điện vệ xuất hiện một đường màu đỏ.
“Còn không mau đi!”
Trong tai bỗng nhiên vang lên thanh âm khiến Diệp Lan Huyên phục hồi tinh thần lại, không dám tìm kiếm ai đang giúp cô, nhanh chóng ngồi xổm xuyên qua lỗ chó.
“Nhìn" Diệp Lan Huyên rời đi, Thời Phù Hân mới chuyển sự chú ý về trên người Hoàng thượng.
Hoàng thượng hôn mê bất tỉnh, Lưu công công trực tiếp cõng hoàng thượng lên, bật hết hỏa lực chạy đến Càn Thanh cung, vừa chạy vừa rống: “Dương điện chủ, nhanh đi dẫn thái y đến Càn Thanh cung, mặt khác, vừa rồi người ở đây một người cũng không được thả đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT