Thời Phù Hân cười nhạo một tiếng: “Đại tẩu, ngươi thật thú vị, đại ca là người của Thái tử, bây giờ người cả triều đình đều bày tội trạng Thái tử, đại ca là bởi vậy bị bắt đi, ngươi lại muốn đem tội này đổ lên đầu ta, là cảm thấy ta dễ bắt nạt sao?”
“Đủ rồi, câm miệng hết cho ta!”
Vinh lão vương phi quát lớn một tiếng, nhìn Thời Phù Hân, trực tiếp ra lệnh: “Ngươi đi Giám sát ti tìm Diệu ca nhi một chuyến, để hắn nghĩ biện pháp cứu đại ca hắn ra.”
Vẻ mặt Thời Phù Hân nhàn nhạt: “Tổ mẫu, tướng công nào có nghe lời con, người đi hay phụ vương mẫu phi đi, đều hữu dụng hơn con nhiều.”
Sắc mặt Vinh lão vương phi trầm xuống, vì lo lắng cho Sở Huyên mà có chút tức giận: “Bảo ngươi đi thì đi, ở đâu ra nhiều lời vô nghĩa như vậy.”
Nhìn Vinh lão vương phi vênh mặt hất hàm sai khiến, Thời Phù Hân trực tiếp tức cười, nói thẳng: “Ta làm thê tử, không thể giúp được tướng công cái gì, nhưng ít ra không thể cản trở hắn, cho nên, ta sẽ không đi.”
Vinh lão vương phi thật sự nổi giận: “Làm càn, ngươi ngỗ nghịch như thế, có tin ta bảo ngươi cút về Thời gia hay không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT