Hàn Lộ bị hành động của Dương Sí làm cho giật mình, cảm xúc thương cảm ngược lại bị xóa đi không ít, nước mắt cũng rút ngược trở về. Cô hiểu được là Dương Sí sợ mình rơi nước mắt sẽ làm cho người khác phát hiện ra được cái gì bất thường nên mới lớn tiếng như vậy, còn thực sự thì anh cũng không phải là tức giận với cô.
Mà cô muốn khóc cũng không phải vì cái gì khác, chỉ là nhìn thấy biển cả quen thuộc nên những cảm xúc vẫn luôn đè nén ở trong lòng tất cả đều dâng lên.
Ở kiếp trước lúc cô chết không còn ông nội ở bên, lúc đó cảm thấy cuộc sống không còn gì để lưu luyến nữa. Bây giờ khi nhìn thấy biển cả, cô mới phát hiện không hoàn toàn là như vậy.
Cô nhớ chiếc thuyền đánh cá cũ, nhớ ngôi nhà cũ, nhớ những fan hâm mộ ở trên mạng luôn đồng hành với cô trong thời gian cô bàng hoàng bất lực khi ông nội vừa mới qua đời.
Thiếu chút nữa cô đã không thể khống chế được cảm xúc của mình mà khóc lên.
Nhắc tới cũng thật là kỳ quái, lúc trước cô vẫn còn băn khoăn suy nghĩ không biết rốt cuộc có nên rời khỏi cái đội ngũ này hay không. Nhưng bây giờ khi nhìn thấy biển cả, chỉ trong nháy mắt cô đã trở nên kiên định.
Cô nhất định phải ở lại chỗ này, biển cả mới là nhà của cô. Chỉ có ở đây, trái tim của cô mới không giống như bèo lục bình nổi trôi phiêu dạt.
Hàn Lộ hít sâu một hơi, cầm lấy cái giỏ từ trên thân con hổ của Hợp Khương nhảy xuống đất.
"Khương Khương, tôi đến nơi rồi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT