Hàn Lộ còn chưa kịp phản ứng lại thì Dương Sí đã mang khuôn mặt lạnh như băng đi vào chỗ nghỉ ngơi. Lúc này không cần cô phải suy nghĩ làm sao da mặt dày lưu lại thì người ta căn bản cũng không có ý muốn cô lưu lại nữa rồi...
Thôi vậy, quên đi, cứ đến bờ biển lại tách mọi người ra vậy.
Trong lòng đã có quyết định, Hàn Lộ ngược lại lại thở phào nhẹ nhóm. Ánh mắt cô lại một lần nữa rời trở lại trên mấy hạt châu đang nằm trên tay, lập tức kinh diễm một phen.
Tổng cộng có bốn viên, mỗi viên đều lớn cỡ hạt đậu Hà Lan, tròn trịa bóng loáng, có màu trắng đục nhưng lại hơi trong suốt, so với trân châu càng sáng bóng hơn. Khi đặt dưới ánh sáng mặt trời còn có thể khúc xạ ra hào quang bảy màu nữa.
Đây là đồ vật xinh đẹp nhất mà cô được thấy qua khi đến với phiến lục địa này.
Dương Sí vừa rồi mới nói rằng mình phải cất kỹ, không được cho người khác nhìn thấy. Thứ này có gì đặc biệt đây? Hàn Lộ suy nghĩ một chút rồi đi hái một cái lá cây bọc mấy viên giao châu này lại, đặt ở tầng dưới cùng của cái giỏ rồi lại dùng hạt dẻ phủ lên trên.
Bên trong giỏ, hạt dẻ đã ít đi rất nhiều, chỉ có một lớp mỏng, phía trên còn dính bùn đất. Nhìn vào có thể biết được mấy viên này là do Dương Sí nhặt về.
Người đàn ông này tuy rằng không hề nói ra nhưng vẫn yên lặng làm, và đặc biệt là cảm giác an toàn khi ở bên cạnh anh ta nữa.
Hàn Lộ yên lặng thở dài một hơi, Dương Sí quả thật chính là dựa theo tiêu chuẩn chọn chồng thời hiện đại của cô đây mà.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT