Dường như A Mạn đã ngửi quen cái mùi hôi thối đó. Cô ấy giơ tay chặt mạnh xuống, những chiếc xương ức của con dã thú liền bị chặt đứt lìa. Cô ấy không thể phủ nhận ý kiến của Hàn Lộ, khẽ thở dài một tiếng.
"Bây giờ có thứ để mà ăn là tốt lắm rồi, chờ thêm mấy ngày nữa, thịt lại càng hôi thối hơn, đến lúc đó muốn ăn cũng không thể nào ăn được nữa."
"Tại sao?"
"Bởi vì trận cháy rừng."
A Mạn tạm dừng lại công việc mình đang làm và giải thích cho Hàn Lộ hiểu.
"Sau khi trải qua trận cháy rừng thì sẽ là như vậy, lúc đầu mọi người sẽ ăn thịt những con thú rừng chạy thoát thân, chẳng phải bỏ công đi săn cũng có được thịt ăn, thật sự là rất mừng. Nhưng cũng không được bao lâu sau, liền chẳng có thứ gì để ăn."
Nguyên nhân chủ yếu chính là thời tiết nên những con thú rừng bị chết đều bị thối rữa rất nhanh. Cho dù mọi người có ăn nhanh đến mức nào cũng không đuổi kịp tốc độ thối rữa của thịt. Vào thời điểm đó, cả tộc Bạch Hổ ngày ngày cũng bị bao trùm bởi mùi thịt hôi thối đó, A Mạn mỗi khi nhớ lại chuyện đó thì toàn thân nổi đầy gai ốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play