Khi Hàn Lộ tìm đến nơi đó, cô vẫn không nhìn thấy Dương Sí đang trốn ở chỗ nào. Ngay cả Hòa Nhạc, cô cũng không thể liếc mắt nhìn một cái.
Cảnh tượng hiện ra trước mắt cô là một bãi máu tươi lớn, xác chết của những con thú được chất chồng lên nhau như một ngọn núi nhỏ, còn cả ruồi nhặng nhiều vô kể. Nhìn vào không tránh khỏi cảm giác buồn nôn.
Thời gian gần đây, mọi người trong tộc Bạch Hổ đều bận rộn thu dọn lại mọi thứ trong tộc nên rất ít người có thời gian ra ngoài săn bắn, những con thú hoang dã này có lẽ không phải là do săn bắn được.
Hàn Lộ suy nghĩ một chút liền hiểu được sự việc.
Nơi này chẳng phải là vừa trải qua một trận cháy rừng đó sao, trên núi chắc chắn sẽ có một số loài thú chạy trốn ngọn lửa, một số con bị chết, một số khác thì bị thương, mọi người trong tộc Bạch Hổ đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Nhưng tất cả mang về đều được chất đống ở đây, lại có rất nhiều côn trùng và ruồi nhặng, cộng thêm thời tiết nắng nóng như vậy nữa, liệu còn có thể ăn được không?
"A? Tiểu Lộ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play