Khanh Lâm bị Thẩm Tự Chi kéo tay chạy khỏi khu trải nghiệm.
“Ha ha ha ha…” Cậu cúi người cười không ngừng, “Không ngờ chúng ta lại thật sự chạy luôn.”
Thẩm Tự Chi nhìn cậu cười rực rỡ đến vậy, nhẹ giọng nói: “Tôi thật sự rất thích dáng vẻ khi em cười.”
Khanh Lâm quay đầu nhìn anh, nụ cười càng rạng rỡ, sáng bừng cả khuôn mặt, đẹp đến mức khiến người ta nghẹt thở: “Vậy sau này em sẽ cười nhiều hơn.”
【Tôi sắp bị ngọt chết rồi!!】
【Cảnh Thẩm Lâm này! Ai không mê thì để tôi cầm cờ hộ!】

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play