Lúc này, triều đình yên tĩnh đến lạ, không khí náo nhiệt vừa rồi hoàn toàn biến mất. Việc đi sứ, làm khách nước ngoài không phải chỉ yêu cầu miệng lưỡi khéo léo, mà còn phải có trí tuệ sáng suốt, vì chỉ cần làm sai một bước, mất mạng là điều có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Đế quân lại trầm giọng hỏi, âm điệu cứng rắn: "Ai dám đi?"
Mọi người trong triều quay qua nhìn nhau, lặng lẽ lắc đầu. Lúc này, một giọng nói trong sáng, đầy khí phách vang lên, phá tan sự im lặng: "Hồi phụ hoàng, nhi thần nguyện đi!"
Ai lại muốn đi vào chỗ chết chứ?
Mọi người trong triều bất giác giật mình, đồng loạt quay lại nhìn, chỉ thấy người lên tiếng không ai khác chính là Phong Lăng Vương Lục Diên. Hắn hôm nay hiếm hoi tham gia triều chính, cung kính quỳ xuống, nói: "Phụ hoàng, nhi thần nguyện làm sứ thần, tận lực thuyết phục các quốc gia lui binh. Thỉnh phụ hoàng chuẩn duẫn!"
"Không thể!" Đế quân không chút suy nghĩ đã cự tuyệt: "Việc này quan trọng, sao ngươi có thể làm được?"
Vu Vân và Đông Lệ vốn đã coi Lục Diên như cái gai trong mắt, giờ đây việc Lục Diên đi sứ chẳng phải là tự sát sao? Chắc chắn chưa đến biên giới đã bị chém đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play