Lúc mới xuyên qua, hắn từng nghe hệ thống nói về vận mệnh của Dụ Trạch Xuyên, nghe xong chỉ cười nhạt — người này có phải ngốc thật không, lớn từng này còn bị đàn ông lừa?
Bây giờ hắn mới biết, Dụ Trạch Xuyên đúng là một tên ngốc.
Nhốt người khác trong phòng ngủ, còn bản thân mỗi đêm nằm ngủ ngoài ghế sofa.
Dụ Trạch Xuyên cau mày dữ dội, né tránh nụ hôn của hắn, chỉ cảm thấy người này chẳng câu nào là thật. Nhưng lại bị hắn giữ chặt gáy, nụ hôn như giông bão đổ xuống, không chừa một kẽ hở để trốn tránh. Mãi đến khi thở không nổi mới chịu buông ra.
Cậu trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt đỏ hoe chẳng chút uy hiếp: “Lục Diên, anh thật sự muốn tôi giết anh cho bằng được sao?!”
Lục Diên hơi nhướng mày: “Tôi đã bảo cậu giết tôi từ lần trước rồi, chính cậu không xuống tay.”
Hắn bắt trúng điểm yếu mềm trong lòng cậu, không hề kiêng dè mà đè lên. Hắn bỗng cúi xuống bế ngang Dụ Trạch Xuyên từ mặt đất, xoay người đi thẳng về phía phòng ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT