Ở trên đảo chính năm ngày, Hạ Chúc và Chu Tư Dương khởi hành đến một nơi khác — ngồi du thuyền tư nhân nửa giờ, tới một hòn đảo nhỏ không xa.
Nói là đảo, chẳng bằng nói là mấy dải bờ cát lớn nối liền nhau, cát trắng mịn màng như bột, cả quần đảo như những viên trân châu trắng được khảm trong vùng biển bao la.
Chỗ ở của Hạ Chúc và Chu Tư Dương nằm ngay nơi bờ cát tiếp giáp với biển, ban công cao hơn mặt đất một mét, đứng trên ban công, tầm nhìn phóng xa, biển xanh được ánh nắng rửa sạch như ngọc, nối liền với bầu trời. Căn nhà như được ôm trọn trong biển cả — như thể hai người đang sống giữa đại dương.
Hạ Chúc chống hai tay lên lan can ban công, hít một hơi thật sâu mang theo khí nóng của gió biển... kết quả là bị sặc đến ho sặc sụa.
Chu Tư Dương đứng phía sau cô, đang nghe điện thoại, nghe tiếng liền quay đầu lại, bước đến gần, nhẹ nhàng vỗ hai cái lên lưng cô, nói với đầu dây bên kia "chờ một chút", rồi lấy điện thoại ra, cúi người hỏi cô sao vậy.
Hạ Chúc ho đến chảy cả nước mắt. Cô chỉ định gần gũi thiên nhiên một chút, hít sâu hương vị của biển cả, ai ngờ lại bị mùi tanh mặn trong không khí sặc đến phát ho.
Cô chống eo, khom người ho thêm mấy tiếng, vẫy tay:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play