Hạ Chúc chơi rất vui, cả hành trình Chu Tư Dương đều là "máy xách tay" kiêm máy ảnh kiêm nhiếp ảnh gia của cô. Chỉ là kỹ thuật chụp ảnh của anh khiến cô không mấy hài lòng. Tối về tới biệt thự, cô ngồi xếp bằng trên ghế sofa, ôm máy ảnh xem lại từng tấm một.
“Chu Tư Dương!” Cô lớn tiếng gọi.
Thấy người đàn ông trong bếp quay đầu nhìn mình, cô giơ cao tay, lắc lắc chiếc máy ảnh trong tay phải, cười rạng rỡ: “Anh có muốn đi học thêm lớp nhiếp ảnh không?”
Chu Tư Dương liếc cô một cái, cúi đầu rót ly nước trái cây cô vừa gọi tên lúc nãy vào ly pha lê, đậy nắp lại, khẽ cong môi: “Không muốn.”
Hạ Chúc từ sofa nhảy xuống, mang dép lê đi về phía anh, đến gần thì kéo tay hắn lại, bắt anh cùng mình xem ảnh.
Ngón trỏ cô chỉ vào một góc tấm hình: “Chỗ này, tay anh choáng hết cả ống kính, cảnh đẹp bên này cũng bị che mất… Còn tấm này nữa, em trông xấu đến vậy sao? Đây là góc chết luôn rồi…”
Hạ Chúc vừa càm ràm vừa lải nhải không dứt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play