Ăn cơm xong, Chu Tư Dương đem chuyện cha mẹ đến đây kể lại cho Hạ Chúc, tiện tay cầm lấy ly sữa bò cô vừa uống: “Muốn gặp không? Nếu em muốn, chúng ta đi. Nếu không muốn, anh sẽ nói với họ rằng em bận công việc, không có thời gian.”
Hạ Chúc từ giá bên cạnh rút ra một chiếc ống hút, cắm vào ly nước của mình, vô thức khuấy vài vòng, cúi đầu ngậm lấy ống hút uống một ngụm.
Chu Tư Dương đi tới, thấy vậy liền đứng bên cạnh cô, giơ tay vòng qua ôm lấy gáy cô, kéo cô vào lòng: “Uống nước mà cũng phải dùng ống hút?”
Anh biết trong lòng cô đang không thoải mái, chỉ là hành động vô thức thôi, nói như vậy cũng chỉ để dời lực chú ý của cô.
Hạ Chúc giơ tay ôm eo anh, mặt cọ vào áo anh, giọng nhỏ nhẹ, thấp thấp, chẳng phải đau lòng gì, chỉ có chút mất mát: “Lần trước… sinh nhật ấy, anh còn nhớ không?”
“Ừm.” Chu Tư Dương thuận tay vuốt nhẹ lưng cô.
Hạ Chúc nghiêng mặt tựa vào áo anh, ánh mắt rơi xuống nhìn hoa văn dưới đất: “Sau đó ba em lại gọi điện, nói muốn đến, em từ chối, nói em sống rất tốt, anh cũng rất tốt, bảo họ đừng đến nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play