Sau khi bản tin buổi sáng lên sóng, Hạ Chúc lại một lần nữa cảm nhận được cái gì gọi là “nổi đình nổi đám”.
Nói thật, cô lớn lên xinh đẹp, từ nhỏ học hành giỏi, từng được người ta theo đuổi, hay được chọn làm đại diện phát biểu gì đó đều có, nhưng giống như lần này — bị nhiều người thảo luận và ngưỡng mộ đến vậy — thì quả thật là lần đầu tiên.
Được rồi, sức hút của Chu Tư Dương đúng là lớn thật.
Buổi trưa cô cùng Đào Đào xuống quán cà phê dưới lầu ăn cơm, hai người ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, Hạ Chúc dùng thìa múc cơm hộp trước mặt mình, vừa ăn vừa xem báo cáo trong điện thoại.
Đào Đào đang tô son màu cà tím, hạ thấp giọng ghé qua nói: “Tui đếm rồi nhé, từ lúc mình ngồi xuống đến giờ, tổng cộng có sáu nhóm người đi qua, đều dừng lại nhìn, ba giây, sáu giây, năm giây…”
Hạ Chúc rõ ràng chẳng buồn nghe cô nói nữa, nhíu mày, đưa điện thoại cho Đào Đào xem: “Chỉ tiêu này…”
Đào Đào liếc qua điện thoại của cô, hai giây sau nói: “Sao cậu lại là kiểu cuồng công việc thế hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT