Tối hôm trước mệt quá, giấc ngủ của Hạ Chúc cũng sâu hơn hẳn. Sáng hôm sau chín giờ, người vẫn còn mê man trong ngực Chu Tư Dương.
Cô xoay người, mặt dụi vào gối, ý thức dần tỉnh táo, cảm thấy cánh tay đặt dưới cổ mình hơi tê, bèn giơ tay dụi dụi mắt, chậm rãi mở mắt ra. Rồi lại xoay người, nhìn người đang ôm mình từ phía sau.
Người đàn ông kia đang nhắm mắt, sống mũi cao thẳng, lông mi không rậm nhưng rất dài. Ánh sáng dịu nhẹ từ phía sau hắt lại, phủ một lớp sáng mờ mờ lên sườn mặt và quanh thân anh.
Hạ Chúc nhìn chằm chằm quá lâu, ánh mắt quá nghiêm túc. Người bị cô nhìn chăm chú bỗng khẽ động đậy, đưa tay khều nhẹ má cô, giọng nói ngái ngủ lười nhác, nghe mà đặc biệt dễ chịu:
“Không ngủ được thì nhìn cái gì?”
Hạ Chúc bị chọc cười, cũng chẳng thấy thẹn thùng gì, nhắm mắt lại, dụi đầu vào ngực anh, giọng nhỏ xíu:
“Em nhìn chồng em một cái thì sao chứ……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT