Sau khi đặt xong, đứng yên hai giây, lúc rời khỏi giao diện tin nhắn thì nhớ đến cuộc điện thoại tối qua Hạ Khánh Nguyên gọi đến. Nếu nói trước đây còn ôm chút mong chờ với cha mẹ, thì khoảnh khắc chiếc bánh kem từ tủ lạnh bị lấy ra rồi rơi xuống đất, chút mong chờ ấy cũng gần như tan biến hoàn toàn.
Nghĩ một lát, cô buông hộp gỗ trong tay xuống, mở phần tin nhắn rồi gọi cho Hạ Khánh Nguyên.
Tiếng chuông đổ rất lâu, bên kia mới bắt máy, Hạ Chúc bước mấy bước về phía ban công, mở miệng nói trước khi đối phương kịp lên tiếng: “Hai người đừng đến nữa, bên này con sống rất ổn.”
Hạ Khánh Nguyên sững sờ. Sáng nay Hạ Xu nháo đòi ăn cá chua ngọt, ông còn đang ở chợ mua thức ăn.
“Cha với mẹ tính tuần sau tới, chờ Tiểu Xu tình hình ổn định lại rồi…”
Hạ Chúc dựa lưng vào lan can, lại lần nữa cắt lời: “Không sao, không cần tới.”
Giọng cô rất bình thản, không có chút kích động nào, chỉ đang nói lên một sự thật: “Bên này con sống rất ổn. Người con kết hôn cùng... cũng tốt. Hai người chăm sóc Hạ Xu là được rồi, con bận công việc, hai người đến cũng không có nhiều thời gian gặp con đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play