Phòng họp ở cuối hành lang phía đông tầng một.
Một tiếng “phanh” thật nặng vang lên, Cảnh Khải bị đánh ngã ra sau, đập vào bàn hội nghị cứng ngắc, cằm dưới truyền đến cảm giác đau nhức khiến anh ta nhăn mặt thành một cục. Tay đang định chống mép bàn còn chưa kịp giữ ổn, cổ áo đã bị Chu Tư Dương túm lấy, ngay sau đó lại ăn thêm một quyền vào bên kia hàm.
Trần Nham theo sau bước vào cũng ngây người tại chỗ. Anh ta vừa rồi vẫn đang gọi điện, không nghe thấy Cảnh Khải và đồng nghiệp kia nói chuyện gì, đối với Hạ Chúc cũng chỉ biết mặt mà không nhớ tên, cho nên lúc này hoàn toàn không rõ vì sao Chu Tư Dương lại xích mích với Cảnh Khải, thậm chí còn động thủ đến mức này.
Anh ta đứng đờ ra tại chỗ, đảo mắt nhìn hai bên, không biết có nên can ngăn hay không.
Nhưng chỉ mới sững sờ hai giây, Chu Tư Dương đã cúi người nhặt cà vạt rơi trên đất lên, một lần nữa quấn vào tay phải, khẽ cười một tiếng, liếc nhìn người đang nằm trên đất:
“Có thể đánh trả, đừng nói là tôi bắt nạt anh.”
Cảnh Khải dùng mu bàn tay lau khóe miệng, đau đến không thở nổi. Anh ta cao 1m82, nhưng Chu Tư Dương còn cao hơn anh ta vài phân, hơn nữa chỉ qua hai cú vừa rồi, anh ta đã nhận ra, thân hình tương đương nhưng sức lực của Chu Tư Dương mạnh hơn anh ta rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT