Chu Tư Dương giữ cằm cô, hôn thật lâu, đến khi Hạ Chúc gần như không thở nổi mới buông ra, hơi nghiêng đầu.
Ngửa đầu quá lâu, phần sau cột sống của Hạ Chúc có chút căng, đang dần tê dại, khoảng cách cực gần khiến cô đối diện với ánh mắt của Chu Tư Dương.
Ánh mắt anh sâu thẳm và tĩnh lặng, nhưng không phải là nghiêm túc. Ở chung lâu rồi, cô cũng đại khái hiểu rằng Chu Tư Dương là kiểu người bề ngoài trông như không gợn sóng, nhưng bên trong lại có chút hoang dã. Khi làm những hành động thân mật, rất dễ khiến người ta cảm thấy gợi cảm, thậm chí hơi gợi tình.
Giờ phút này cũng vậy, ngón cái của anh vuốt ve làn da mềm mịn nơi cằm cô, giọng nói thấp trầm, mắt rũ xuống, khóe môi cong nhẹ:
“Biết mình đang nói gì không?”
Hạ Chúc bị nụ cười đó của anh làm cho lúng túng, ánh mắt dao động, từ tầm mắt anh rũ xuống, khẽ “Ừm” một tiếng, khàn giọng đáp:
“Biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play