Bởi vì mấy lời kia của Chu Tư Dương, suốt quãng đường trở về, Hạ Chúc đều im lặng không lên tiếng, giống như người câm.
Đèn đỏ phía trước, xe chậm rãi dừng lại ở ngã tư, Chu Tư Dương ngẩng đầu, từ kính chiếu hậu liếc cô một cái.
Cô gái cúi nhẹ đầu, đang nghịch chiếc mũ chống nắng trong tay, tóc búi thấp ở sau đầu, có hơi rối nhưng lại không khó nhìn, hàng mi khẽ run, dưới ánh đèn đường mờ nhạt tuy không nhìn rõ gương mặt đỏ lên, nhưng rất rõ ràng là vì mấy câu nói vừa rồi, giờ phút này cô cực kỳ không được tự nhiên.
Chu Tư Dương im lặng cười một cái, lúc thu hồi tầm mắt, tay trái từ tay lái buông xuống, chống lên khung cửa sổ, lại có chút muốn dựa sát vào cô.
Gần đây cảm giác này càng lúc càng rõ, anh không rõ là đơn thuần vì đó là Hạ Chúc, hay vì đã lãnh đạm quá lâu, giờ dính chút "nữ sắc", nên đặc biệt không kìm chế nổi.
“Hạ Chúc.” Chu Tư Dương nhìn đèn tín hiệu phía xa, rẽ tay lái, lái xe đi tiếp.
Hạ Chúc thắt dây an toàn, vẫn chưa bình tĩnh lại: “Ừm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play