Ngày đầu tiên dọn ra khỏi nhà Chu Tư Dương, thành thật mà nói, Hạ Chúc không mấy thích ứng. Nhà Chu Tư Dương rộng, giường cũng mềm, các loại đồ gia dụng tiện nghi đầy đủ, ngay cả rèm cửa cũng là loại tự động. Quay về cái căn nhà cũ nát có cửa sổ lưới rách một nửa của mình, nàng cô dài, phát hiện ra câu cổ ngữ thật chẳng sai:
“Từ nghèo thành giàu thì dễ, từ giàu trở lại nghèo thì khó.”
Nhưng… cô cũng không thể cả đời ở nhà Chu Tư Dương, đúng không? Trở lại cuộc sống khổ cực phổ thông là điều nên làm. Có điều cũng tạm được đi, vòng qua nhà Chu Tư Dương một vòng như vậy, tuy hiện tại cô vẫn là dân thường, nhưng là dân thường có tài khoản tiết kiệm 5 triệu.
Lại một lần nữa chắp tay trước ngực, cảm tạ vị “chồng hờ” kia.
Từ thứ Hai sau khi dọn ra khỏi nhà Chu Tư Dương, mãi đến thứ Năm, Hạ Chúc vẫn chưa chạm mặt anh ở công ty lần nào.
Trung Ninh rất lớn, toàn bộ toà nhà 21 tầng đều là địa bàn riêng của Trung Ninh. Chu Tư Dương có thang máy riêng và tầng riêng, giờ làm việc của sếp và nhân viên bình thường cũng khác nhau, cho nên nếu không còn sống chung như trước, Hạ Chúc đúng là không có cơ hội gặp lại anh.
Chiều thứ Năm tan làm, xe Chu Tư Dương đậu bên đường, ghế phụ là Trình Dục Phi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play