Cảm giác nóng rực, ướt át dừng lại sau gáy Hạ Chúc, rất nhẹ, như có như không. So với gọi là hôn, chẳng bằng nói chỉ là một cái chạm khẽ, dường như cũng không thật sự muốn chạm vào cô, mà chỉ là cố ý trêu đùa.
Người đang bị ôm không trả lời, Chu Tư Dương dừng lại động tác, lại thu chặt tay ôm, giọng nói lười nhác, đè sát vào sau tai cô:
“Đang hỏi em đấy.”
Đại não Hạ Chúc đã sớm trống rỗng từ hai phút trước, căng thẳng đến mức không thở nổi, thậm chí ngón tay cũng cứng đờ. Cô theo bản năng chống tay xuống giường muốn ngồi dậy, định kéo giãn khoảng cách để cho mình có thời gian phản ứng, nhưng vô tình lại dùng sai tay.
Ngay khoảnh khắc ấn xuống giường, cánh tay bị thương truyền đến cơn đau nhói, cô cau mày, buông tay ra, nhưng ngay sau đó, bờ vai đã bị Chu Tư Dương ôm lấy kéo về, mà cô cũng theo bản năng dùng khuỷu tay trái chống lên trước ngực anh.
Ngẩng đầu lên, liền đối diện với ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông.
Ánh sáng trong phòng ngủ mờ tối, chiếc đèn nơi đầu giường tỏa ra một luồng vàng nhạt, mông lung phủ lên hai người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play